Nguyên Thạch

Xuân hờ



Xuân qua xuân đến xuân hờ hững
Rảo gót nàng xuân bước ngập ngừng
Lác đác rừng hoang mai nghẹn nở
Héo hon khắc khoải nỗi mong chờ.



Ðượm chiếc áo xuân màu cúc tím
Thương nhớ xuân xưa biệt phương trời
Xuân hỡi bao giờ xuân trở lại ?
Cho áo em xinh dáng lã lơi...



Phố thị xuân buồn lên màu mắt
Chìm trong mù mịt bụi đỏ ngầu
Cố víu hương xuân ươm hy vọng
Ưu tư chồng chất nỗi lo âu.



Chừng nào quê mẹ không còn giặc
Dân tôi hớn hở đón xuân về
Hà nội Sài gòn vươn sức sống
Ðón xuân đất mẹ vẹn tình quê.




Nguyên Thạch

Được bạn: Ct.ly đưa lên
vào ngày: 5 tháng 2 năm 2012

Bình luận về Bài thơ "Xuân hờ"